Hùng Vương đời mười tám
Có con là Mỵ Nương
Chuyên cần, ham học hỏi
Tiếng lành đồn bốn phương

Đôi mắt sáng như gương
Hai tay ôm vạn hạnh
Đoan trang và hiếu thảo
Năng nổ giúp ngày xanh

Như hoa nở trên cành
Chờ mùa Xuân đôi lứa
Vua cha khuyên cưới hỏi
Nhưng ngần ngại xin chưa

Tuấn tài bao chọn lựa
Sính lễ cùng tài vật
Chưa phục được Mỵ Nương
Đành chờ duyên trời đất

Rồi một ngày bạch nhật
Hai nam tử kiến cung
Người thần Ba Vì núi
Kẻ chúa tể Biển Đông

Thủy Tinh vươn vai rộng
Hô gió làm dậy sóng
Mưa lũ, bão thét gầm
Tràn ngập hết suối sông

Sơn Tinh liền chuyển động
Dời núi và đắp non
Đồi cao làm đập nước
Bảo vệ đất sinh tồn

Hùng Vương một người con
Băn khoăn lo toan tính
Biết gả người cho ai?
Đành yêu cầu lễ sính

“Làm sao cho hợp tình
Yêu thương phải trội vượt
Lễ đẹp lòng Mỵ Nương
Vua ta sẽ chúc phước”

Sơn Tinh rành kế lược
Vội tìm gần tìm xa
Cầm thú loài quý hiếm
Tinh mơ đã tìm ra

Voi thì đem chín ngà
Gà thì đem chín cựa
Ngựa có chín hồng mao
Thêm sơn hào, khách khứa

Đẹp đôi tình kén lựa
Nam nữ ngã lòng nhau
Vua cha ban phước lộc
Rước dâu về nhà mau

Thủy Tinh chậm đến sau
Biết Mỵ Nương về núi
Nên dận giữ rượt theo
Mong cướp lại tình sui

Dâng nước lên núi đồi
Ngập tràn bao đồng ruộng
Nhà nông cầu cứu sinh
Sơn Tinh liền vội xuống

Đắp đê ngăn nước nguồn
Đôi co với Thủy Tinh
Nguyên cả một mùa trắng
Muôn dân và thần linh

Cho dù giận lôi đình
Nhưng sao mà địch nổi
Sơn Tinh cùng vạn dân
Nên ôm hận đành thôi

Nhưng hận ngấm sâu rồi
Không sao mà từ bỏ
Nên hằng năm kéo quân
Gây lũ lụt âu lo

Từ xưa cho đến giờ
Khi miền Trung lụt lội
Người đời liền nghĩ đến
Thủy Tinh tiến quân rồi.