Cây đứng tồng ngồng lõa lồ thay
Trêu gió vi vu suốt cả ngày
Dương vai, trút lá, như mời mọc
Bao ngón tay đan cởi Niết Bàn

Lụa trắng cuối mùa che cánh nhạn
Một chút se duyên lạnh tâm can
Thời gian cứ thế, chày cối dượt
Khiến gạo thành cơm, trấu sầu đời

Thôi thì yên nhé, gió buông lơi
Vuốt ve, mơn trớn, theo dòng suối
Cuộn tròn cây, nhánh, cánh chim Xuân
Cho hoa nở, cành run, nhựa trào.