Ta về thăm Thành Phố
Người xưa chẳng còn đâu
Thời gian phai úa màu
Rêu xanh bao đường lạc

Cả âm thanh cũng khác
Inh ỏi tiếng tương lai
Như còi tàu dục mãi
Lên mau kẻo trễ phiên

Bao nhiêu quán mặt tiền
Tên xưa giờ đổi mới
Người trẻ đã đổi đời
Chỉ người già níu lại

Dot ngày xưa từng trải
Cỗi rễ đã nằm sâu
Từ những ngày ban đầu
Khi chân còn bỡ ngỡ

Đã xa rồi tuổi thơ
Vội vàng thành người lớn
Những chồi non mơn mởn
Thấp thoáng nắm tay nhau

Gió Xuân lạc đi đâu?
Chỉ còn cơn lạnh rát
Cổ Đông thấy ngọt, lạt
Thời gian chậm, lại mau.