Có những dấu chân trần
mờ nhạt trên đường đất
Ta tình cờ bắt gặp
như mối chỉ của bí mật
Một con người sống, bước đi và hiện hữu
Trong thời gian,
trong không gian,
trong vĩnh cửu
Và trong cả kiếp luân hồi mãi luyến lưu.

Những dấu chân như ba chấm chưa kết thúc
Kể ta nghe câu chuyện quá khứ trần tục
Mỗi dấu chân,
một cửa hồn,
như mời gọi
Thời gian tò mò neo lại chút con thoi
Cho gió lặng,
cho tâm hồn lặng,
đi tìm.