Ta van xin Kiến Trúc Sư Vũ Trụ
Thiết kế dùm ta một căn phòng đựng Thời Gian
Một kẻ hở bí mật trong muôn vàn
gót chân, đời mau quên, bỏ lại
Khép kín cửa, cho rêu xanh không ngần ngại
Che dùm ta bao nhiêu lối trở về
Và ở đó ta sẽ hoàn thành những lời thề
Đã giao ước, tu lòng thành chánh quả.

Chợt tỉnh giấc, cơn mê đầy phép lạ
Hiện tại đây bao lấy cả cuộc đời
Từ mạ non cho đến hết rạ người
Ta đốt nhanh, lò thời gian rực lửa
Một khoảnh khắc, một gọt mình nhóm lửa
Cho đến khi thân vơi một nữa rồi
Nhóm tro khô tiếc nuối nhóm con người
Tiếc ánh mắt, tiếc cả những tiếng cười
Nhưng than cháy sao mọc mầm lên nổi
Phượng hoàng sinh trong nước mắt than ôi
Khi Thần Đất ôm ta đến cổ rồi
Càng vùng vẫy càng chôn sâu hơn nữa.

Hơi thở cuối ta cho bay theo gió
Một chút hương gợi nhớ mùi hoa cỏ
Và thân tro ta trở về lòng đất
Lại van lơn đến Chúa của trời, của vạn vật
Biến đất này thành ra viên gạch sống
Để Ngài xây căn phòng thời gian rộng
Cho con cháu, cho gia đình ta, cho ước vọng
Cho công bằng
Cho sám hối
Cho thời gian
Vẫn trôi.